Gảy súng nữa chừng, đau xót không nguôi.
Ta cứ đi … đi… phương trời vô định
Chưa kịp giã từ, chưa nói tiếng chia phôi…
Anh là lính, hành quân nơi rừng núi
Rừng núi mịt mùng, không lẩn khuất đêm dài.
Nhiệm vụ chưa xong - Lệnh truyền tức tưởi:
Buông súng qui hàng. Thân phận đổi thay!
Anh là quan… xông pha trận mạc
Nhìn quân binh, đau xót vô cùng.
Thề “quyết chiến”. Lời thề… “tan tác”
Bước vô tù, thất thểu nỗi đau chung.
40 năm, đất trời nghiêng ngữa!
40 năm, uất hận ngập lòng!
40 năm, đời dâu bễ!
40 năm, nghiệt ngã tột cùng khắp non sông!
Ta cứ đi, cứ đi… vượt trùng dương sóng gió,
Vượt thác ghềnh, biển cả mênh mông,
Vượt hải tặc, bao hiểm nghèo khốn khó
Quyết một lòng nuôi chí phục non sông.
40 năm…
Có ai còn nhớ? Có ai đã quên?
Có ai ngã nghiêng chao đảo?
Có ai hám danh, hám lợi quên tiếng thệ nguyền?
40 năm, ai còn, ai mất?
40 năm, ai được, ai thua?
40 năm, ai giữ tròn tiết tháo?
40 năm, ai xu nịnh, a dua?
40 năm… có cơ may thành đạt?
40 năm, vẫn trôi giạt mù khơi?
Ai rủi? Ai may? Đất nước vẫn là tan tác.
Có đau lòng? Thân phận VN ơi!
Hãy ngưng đi… về quê hương võng lọng.
Hãy ngưng đi… quên cội, quên nguồn.
Cả dân tộc còn lầm than cuộc sống.
Vinh sang gì? Phường phản phúc, vô ơn.
40 năm… vần xoay vận nước.
40 năm… sứ mạng chưa tròn.
Ta mất đi, con cháu ta tiếp bước.
Phải có ngày khôi phục lại giang sơn!
19/6/2015 – Ng. Dân.
Nỗi đau 40 năm
(Viết tưởng niệm ngày 19/6 – ngày QLVNCH)
No comments:
Post a Comment