Con vẫn thường dành chút thời gian để xem những diễn tiến xảy ra và mỗi khi thấy những điều trái tai tệ hại trên DĐ con lại cảm thấy đáng tiếc và không thể hiểu nổi những mái tóc đều đã nhuốm bạc cả rồi nhưng lại hành xử như một nhóm trẻ em nông nỗi , a dua hùa theo tìm chuyện phá phách để làm niềm vui cho nhóm của mình, vậy nên con thư này đến Chú
Con hoàn toàn không có ý dám phê phán bất cứ điều gì và cũng không dám chê trách ai nhất là các bậc cao niên , con chỉ chia sẻ riêng với Chú về suy nghĩ của mình ,
Con thực sự thầm thất vọng về các đấng vào tuổi cha chú ,ông Nội , ông Ngoại ngày xưa một thời mang màu áo Lính rất đẹp mà người dân đều ngưỡng mộ và yêu thương , nay chẳng hiểu vì lý do gì họ lại tự làm xấu đi hình ảnh của mình và còn đánh mất đi những nhân cách của bản thân trong mắt mọi người, mà điều này theo con nghĩ là rất cần phải có trong cuộc sống, vì một người thiếu đi giá trị này sẽ không còn ai nể nang và kính trọng nữa,
Con cũng thấy có những người họ luôn gây hấn , kiếm chuyện châm chọc , moi móc đủ thứ chuyện, nhất cử nhất động về những công việc riêng của người khác họ đều tìm cách phát tán ra nhiều vấn đề chỉ nhằm triệt hạ người hơn họ ( có sự ghen tức mới quyết tâm hằn học thường xuyên như thế ) điều này chỉ nói lên chính bản thân họ là thành phần xấu tính, ích kỷ, nhỏ nhen ,họ luôn gán ghép cho bất cứ ai đó mà họ thù hằn ghen tị là vô liêm sỉ nhưng chính hành vi của họ đang thực hiện mới xứng tầm với danh xưng này.
Có thể bản tính cố hữu là ngưới luôn hiềm tị, hơn thua ,tranh dành phần thắng dù chì là những chuyện thật nhỏ nhoi ,những suy diễn ảnh hưởng tử trong bộ não nhỏ nhen ti tiện mà ra,thế rồi dẫn chứng nhiều điều để ghép tội cho chú là thân cộng nhưng việc này không thuyết phục bởi ai cũng hiểu rất rõ trong vấn đề này,hơn nữa lời nói thiếu giá trị của cá nhân họ chẳng thể nào làm khuynh đảo được mọi việc, họ đã lầm to vì mỗi người đọc còn có nhận xét riêng ,đâu dễ ai tin được những điều vu khống bịa đặt nhất là cá nhân người bịa đặt lại đang ôm trong lòng sự ghen tị như có tư thù rất lớn từ truyền kiếp vậy ,
Những lời lẽ vu khống như thế con nghĩ chính họ đang thực hiện ý đồ đen tối ghê gớm nhưng lại khờ khạo và quá kém cỏi là chụp mũ với chính đồng đội của mình, bôi nhọ danh dự của người lính VNCH trên nhiều mạng truyền thông ,việc làm này chẳng khác nào chính họ mới là CS , bởi vì chính sách của CS là tuyên truyền và bêu xấu người lính VNCH , ở đây con thấy họ mặc áo Lính ,sống với đồng đội nhưng tâm địa của họ lại giống y chang CS vì thế phát ngôn của họ mang âm hưởng của CS khá nặng là khả năng vu cào và chụp mũ,
Cá nhân con nhận thấy con chưa đủ trình độ hiểu biết để tham gia vào những việc lớn lao của các bậc cha ông nên con không dám bàn luận , riêng con chỉ biết trong suy nghĩ thấp kém của mình rằng để thể hiện lòng vị tha không hận thù giữa cá nhân với nhau là một điều thường hay được dân gian khuyên bảo trong cuộc sống chúng ta, cũng như thể hiện sự nhân bản cao cả tốt đẹp người Lính QLVNCH mọi lúc mọi nơi thì mình cũng nên làm vì đó cũng là sự góp phần tô điểm thêm nét đẹp hào hùng đầy nghĩa khí và lòng quân tử của người Lính VNCH,
Nếu thế giới có nhận thấy lòng độ lượng ,cảm thông ,sự hiểu biết trong tâm tư của người Lính VNCH thì sự nhân hậu này có phải là điều đáng trách và buộc tội không ? vì lòng nhân ái đối với người khác chiến tuyến không có nghĩa bị đánh đồng với sự thân cộng hoặc phản bội lại anh em đồng đội
Không thù hận người khác chiến tuyến không có nghĩa là tinh thần không còn biết chống cộng
Hai việc này hoàn toán khác nhau, chúng ta phải biết nhìn nhận rằng :
Sống trong một đất nước , là người dân dưới quyền quản lý của nhà cầm quyền, dù muốn hay không tất nhiên việc thi hành nghĩa vụ là không thể tránh khỏi vì thế bản thân cá nhân bộ đội không phải tất cả đều là người muốn gieo rắc đau thương, muốn đi bắn giết đồng loại , họ chỉ thi hành theo mệnh lệnh thậm chí họ còn bị xích chân trong những trận chiến , hoặc không được quyền bắn lại đối phương để rồi bị chết thảm dưới tay giặc Tàu , hay biết bao nhiêu ngàn xác thân bộ đội từng là quân thí để đổi lấy danh tiếng ảo cho tướng Giáp năm xưa và còn có biết bao nhiêu là bộ đội miền Bắc phải nhận lãnh cái chết oan khiên và khắc nghiệt như thế trên đường vào Nam, mình có nên hận thù với những bộ đội cũng là nạn nhân
như thế ?
Gần đây nhất là bộ đội Điếu Cày như tất cả mọi người đều đã biết, bản thân cũng muốn bảo vệ vẹn toàn đất nước và mong cho người VN được sống trong tự do hạnh phúc,ĐC đã phải trả giá cho 6 năm tù đày vì điều mong muốn này nên chúng ta có từ tâm nói không thù hằn với bộ đội không phải là không có lý do với những trường hợp như trên còn vừa đề cập đến,nếu ai không đồng ý với quan điểm này thì đó là quyền của họ nhưng không vì thế mà vu khống cho người có quan điểm khác mình,
Hơn nữa con nghe Chú nói về hình ảnh và ý nghĩa những biểu tượng của lá cờ vàng mà Chú đã luôn gìn giữ trong tâm tưởng suốt bao nhiêu năm qua như một khẳng định đó là chính nghĩa của cá nhân Chú , thế thì lời buộc tội bắt bẻ chỉ là sự hiềm tị ,thù hằn, ghen ghét nên vạch lá tìm sâu với ý đồ đánh phá Chú , để quyết tâm hạ gục đồng đội thì đó đâu phải là việc làm tốt đẹp của người một đấng anh hùng, thậm chí điều này còn cho mọi người nhìn ra trong bụng những kẻ đánh phá đã chất chứa những bồ dao găm từ muôn kiếp nào rồi,
Họ có âm mưu hợp lực với nhau hay có cả ngàn kiểu dẫn chứng thì cũng chẳng thể nào làm thay đổi được suy nghĩ của những người hiểu biết và quá rành về họ từ lâu rồi nên chú đừng bận tâm làm gì với những thành phần chuyên mang dao đi chém giết các anh em chỉ vì sự thù hằn thấy người ta hơn mình được nhiều người quý mến là tức tối, ganh ghét ,
Diễn đàn bây giờ hình như chỉ để thực hiện âm mưu xấu xa của họ là chính, giá trị của diễn đàn đã bị rớt xuống hố sâu rồi mà họ vẫn chưa nhận ra đấy thôi, thật đáng tiếc cho danh nghĩa của NKT trên DĐ này chú ạ !
Kính chúc Chú nhiều sức khoẻ và an vui đề tiếp tục những công việc tốt đẹp của mình vì còn rất nhiều người Tốt và hiểu biết luôn bên cạnh chú ,
Kính thư
Con HDVN
Thư của một người bạn cùng khóa.
Đã lâu bặt tin nhau, nhưng vẫn không thể nào quên những tình cảm mà AE 10 B 72 mình đã trao cho nhau từ năm 1972 đến tận bây giờ dù nghìn trùng xa cách. Mình chỉ nhìn thấy nhau qua Facebook hay trang web...Không biết thực sự ngày nào là ngày sinh nhật của A, nhưng có lẽ cứ chúc mừng sinh nhật A vào 30/4...
Mới đây qua trang mạng BBC, cuộc phỏng vấn của BBC "Sỹ quan VNCH: Mong đất nước khá hơn"
A đã nói rất khéo về tâm tư tình càm của AE 10B hay nói chung của các sỹ quan trẻ VNCH. Nghe A trả lời tôi rất xúc động và nghẹn ngào trong tâm tư:
- Chắc A cũng xúc động nên làm mọi người cùng xúc động lắng đọng tâm tư, bày tỏ nỗi niềm mà không ai không hiểu ngay cả "bên thắng cuôc", chẳng qua chỉ có triệu người vui mà tới 89.999.999 người khác buồn - cái này không diễn tả trên trang web
- Cái hay ở chỗ A trả lơi: Mong muốn ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM có sự thay đổi để sự hy sinh xương máu của tiền nhân, của hai phía không phí bỏ
- Cái hay nữa A nêu bật được tinh thần nhân bản của thể chế VNCH và mong muốn cái tinh thần ấy được thể hiện qua so sánh giữa sự sụp đổ của các chế độ khác như Tây và Đông Đưc...dù đã muộn mằn bằng những con số quá thực tế.
- Hoan hô A đại diện cho 10 B nhưng không phát biểu qua truyền thông là cái hay nữa của A, để tránh cho AE bên này có thể .....
- Phải là "tên biệt kính" để bắn trúng từng viên đạn đi vào tim đen của giới cq còn mê muội. Mong sẽ khá hơn.
Chân thành gởi lời chúc tốt đẹp và hạnh phúc nhất đến A và gia đình. Tất cả đều bình an.
10B72
Câu chuyên và trả lời của PH đã đánh động lương tâm của hàng trăm, và hàng ngàn người trẻ trong nước. Qua đó mà thay đổi cách nhìn của hãng triệu người dân trong nước giúp đánh giá tính Nhân Bản của quân đội VNCH..
Ai cũng khen LINH và SQ của QLVNCH luôn thể hiện lòng bao đựng, quản đại và tính nhân nghĩa thắng bạo tàn.
Thế mà thằng điên khùng nào lại ngủ ngơ không hiểu được sức mạnh của một câu nói thắng vạn quân. CỨ ngu si rồ dại, điên tiết nói càng. Lên Web. Để lắng nghe sự ngợi khen của hãng vạn người dân trong nước. Họ đã nghiêng về chính nghĩa VNCH nhiều hơn trước đây. Và tôn vịnh tỉnh thần người lính VNCH thì đủ biết một vài câu nói có chính khí đã tạo sức mạnh chuyển biến lòng người ra sao.
LÃO TIÊU PHU.
Diễn Đàn Vietlan nơi Nguyễn Thuận TTK/THNKT và Chung Tử Ngọc Ban Nghi Lễ THNKT posted
http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=27547
Facebook Tổng Hội Nha Kỹ Thuật
https://www.facebook.com/pages/T%E1%BB%95ng-H%E1%BB%99i-Nha-K%E1%BB%B9-Thu%E1%BA%ADt/1399384080369493?fref=nf
Xin chuyễn một đoạn được cho là của Gã Tiều Phu ngu ngốc nào đó do P.H ghi lại hay của đương sự,có lẽ!!??
Đúng là một tên già mồm,không ai mượn hắn đem cả một tập thể QLVNCH vào trong chuyện phỏng vấn của hắn bởi vì hắn không thể đại diện cho bất cứ một người nào khác để nói lên những điều vớ vẩn và tự cho là đúng,tôi hoàn toàn không chấp nhận câu nói 'Anh em bên QLVNCH' vì tôi không phải như Nguyễn Phương Hùng hay Nguyễn ngọc Lập. Tất cả những người đã từng bị tù đày năm 1975 và trước đó,trong đó có anh tôi chắc cũng không thể nào chấp nhận một người không quen biết nói thay cho họ.
Nếu muốn làm Nguyễn Ph Hùng thì làm như hắn vì hắn không đại diện cho ai hết.
Nhục thay cho sĩ quan Hổ Lôi.
Chung Tử Ngọc
Kính gởi
Tổng Hội Nha Kỹ Thuật
V/v Tổ Chức "Lễ Tưởng Niệm 40 năm Gãy Súng." và
"Hội ngộ NKT với các Quân Binh Chủng QLVNCH và Đồng Minh"
From: Ngoc Chung [mailto:chungtungoc72@ sbcglobal.net]
Sent: Tuesday, March 17, 2015 9:19 PM
To: Ai Bac Nguyen
Subject: Tổ chức 40 năm gãy súng
Sent: Tuesday, March 17, 2015 9:19 PM
To: Ai Bac Nguyen
Subject: Tổ chức 40 năm gãy súng
Tổng Hội Nha Kỹ Thuật
V/v Tổ Chức "Lễ Tưởng Niệm 40 năm Gãy Súng." và
"Hội ngộ NKT với các Quân Binh Chủng QLVNCH và Đồng Minh"
Để tránh ngộ nhận và hiểu lầm trong việc tổ chức sự kiện "40 năm gãy súng" và "Hội ngộ NKT với các quân binh chủng QLVNCH và Đồng Minh"tại miền Nam California vào các ngàyThứ 7, 28tháng 3 và Chủ Nhật,29 tháng 3 năm 2015 của một nhóm người mang danh xưng Nha Kỹ Thuật,chúng tôi Ban Chấp Hành Hội Ái Hữu Nha Kỹ Thuật Nam California xin xác nhận là:
Hội Ái Hữu Nha Kỹ Thuật Nam California không hợp tác hay ủng hộ các sự kiện trên và Hội cũng không chủ trương tổ chức bất kỳ một sự kiện nào trong những ngày nêu trên,việc tổ chức "40 năm gãy súng"hoàn toàn mang tính cách cá nhân và không nằm trong quyết định chung của tập thể Hội Ái Hữu NKT Nam California .
Ban Chấp Hành xin thông báo cho Tổng Hội NKT biết để giải thích nếu các đơn vị bạn đặt những câu hỏi liên quan đến các sự kiện nêu trên,chúng tôi hoàn toàn không chịu trách nhiệm nếu có những việc đáng tiếc xảy ra.
Thay mặt BCH Hội Ái Hữu NKT Nam Cali
Chung Tử Ngọc
Thư của Ty Furbish (VP SOA) trả lời BTC 40 năm hội ngộ NKT vào ngày 5 tháng 3 năm 2015
On Thursday, March 5, 2015 10:53 AM, Ty wrote:
Thank you,sir. As you are aware, I live in Florida and, therefore, will be unable to attend. Of course, a few members of the SOA Board live in CA or near CA and will likely attend, I think. And several members of the SOA live in CA.
Again, thank you for your inviation.
Ty Furbish
VP, SOA
Thư của Ty Furbish (VP SOA) trả lời BTC 40 năm hội ngộ NKT vào ngày 5 tháng 3 năm 2015
On Thursday, March 5, 2015 10:53 AM, Ty wrote:
Thank you,sir. As you are aware, I live in Florida and, therefore, will be unable to attend. Of course, a few members of the SOA Board live in CA or near CA and will likely attend, I think. And several members of the SOA live in CA.
Again, thank you for your inviation.
Ty Furbish
VP, SOA
Bài viết của Nguyễn Văn Thuận TTK/THNKT sau khi đi Việt Nam vào Tháng 3 Gẫy Súng.
Những ngày cuối tháng ba, tôi trỡ về Việt Nam và làm một chuyến du hành từ Sài Gòn ra Trung, mục đích là muốn nhìn một đoạn của chiều dài đất nước.
Ngoài đoạn quốc lộ một đang được nới rộng, luộm thuộm và nhếch nhác, bụi mù tôi chẳng thấy gì khá hơn nếu lấy thước đo là thời gian.Vì về lại quê hương trong những ngày tang tóc cách đây 40 năm, tôi cũng kịp bước theo những tiếng trống mừng chiến thắng của người CS.
Họ mừng vui treo đèn kết hoa và cờ xí, nhìn nổi hân hoan này của họ, tôi chợt thấy ngậm ngùi.
40 năm trôi qua, quá nữa đời người, người dân Việt Nam vẩn còn có người làm phu xe kéo.
Dân tình đa số điêu ngoa, lường lọc, ngay chính cả người thân cũng lường lọc nhau, thể hiện một nền văn hoá suy đồi, mất đạo đức.
Cái xấu và dở của Việt Nam bây giờ nói không hết, hỏi rằng người Cọng Sản đang ăn mừng thành quả gì sau bao nhiêu năm cưỡng chiếm miền Nam?
Khi bảng xếp hạng cho Việt Nam tụt hậu dưới con mắt của thế giới, họ không mãy may tự ái. Đó là cơ hội để họ ngã nón đi xin thiên hạ, với bài ca con cá xin cho dân, nhưng thực ra là vào túi họ.
Suy cho cùng, đối với người CS, lòng tự trọng và sự liêm sỉ đã trở thành thứ xa xĩ, họ giàu lên trên xương máu dân lành nhưng chưa bao giờ bỏ tiền để được học những thứ đó, cho dù cái “sỉ” của họ đầy đường, quơ tay cũng nắm được như dân miền Tây bắt muỗi.
Lòng tự trọng và sự liêm sỉ đã trở thành thứ xa xĩ
Nhìn về trời Tây, những ngày cuối tháng Ba, đúng vào ngày VNCH bỏ ngỏ Đà Nẵng, cũng có một cuộc hội hè ăn nhậu với chiêu bài tri ân, “mừng ngày gãy súng”, do một tay bầu sô, vừa mới đây vênh váo trên BBC (có lẽ tay phóng viên BBC này mù, vì nam Cali không thiếu những cựu anh hùng Biệt Kích, như là cựu chỉ huy trưỡng LĐ81/BCND chẵng hạn, hay là tay bầu sô này gọi điện thoại xin được phỏng vấn lấy tiếng???), hắn dám đại diện cho QLVNCH mà phát biểu bậy bạ, đúng là hạng “MỤC HẠ VÔ NHÂN”.
Nhưng cũng buồn thay, theo sau tay bầy sô này là một số các lão tiền bối, đầu chỉ còn một thứ tóc, một thời hét ra lữa, cũng hùa theo hắn để cùng bái lạy nhau, cũng vênh váo huênh hoang lên sân khấu nhận bằng tưỡng lục, (tưỡng lục cái gì nhỉ? ban khen chạy trước không kịp cuốn cờ ư?), từ các chính trị gia Mỹ không hiểu nhiều về quá khứ đau thương, được sự dẩn dắt của tay bầu sô mà chính bản thân hắn cũng chưa một ngày nếm nỗi nhọc nhằn, tủi nhục của người ở lại.Thế mới hay, không phải chỉ có người CS không có lòng tự trọng và sự liêm sỉ, chính trong hàng ngũ của người Quốc Gia, cũng không thiếu kẽ vứt danh dự của mình để mang về những thứ rẻ như bèo.
Bằng tưỡng lục, huy chương và đầu tôm bên xứ Mỹ rẻ như bèo, mua đâu cũng có.
Cũng vừa mới đây thôi, hàng không mẫu hạm Mỹ chào cờ Vàng của Tổ Quốc Việt Nam, nhân ngày Quốc Hận 30/4 với sự tham dự đông đão của người Việt Hải ngoại và các cựu chiến binh VNCH, không khí thật trang nghiêm và xúc động.
Nhìn tấm hình chụp các cựu chiến binh trong lúc họ dành phút mặc niệm cho bạn bè họ, cho những oan khiên trong rừng núi hay ngoài biển khơi, lòng tôi lại ngậm ngùi thêm lần nữa.Với những con người này, trên vai họ không còn gì ngoài sự trĩu nặng của nổi buồn vong quốc, nỗi uất hận của người lính không được chết ngoài trận mạc, những người lính bị tước súng trói tay chứ không phải gãy súng như tay bầu sô vênh váo.
Tôi chợt nhận ra, lòng tự trọng và sự liêm sỉ của họ đã đánh đổi cả cuộc đời của họ.
Xin cám ơn các anh, những đồng đội của tôi, hôm qua, hôm nay và mãi mãi về sau.
Thuận, Bắc Cali
Một cựu thiếu tá không quân và một cựu lính biệt kích của Việt Nam Cộng hòa trước 1975 đều nói rằng các ông mong muốn nước Việt Nam có tương lai khá hơn so với hiện nay trong câu chuyện với BBC Việt ngữ nhân kỷ niệm 40 năm ngày 30/4.
Theo hai ông, hiện đang sinh sống ở miền Nam California, Hoa Kỳ, thì ngày 30/4 là ‘ngày đau buồn’ trong cuộc đời họ cũng như đối với miền Nam.Thiếu tá không quân Mai Văn Chớ
Ông Chớ là phi đoàn phó phi đoàn 255 thuộc Sư đoàn 4 không quân đóng ở Cần Thơ. Ông cho biết những ngày cuối cùng của Việt Nam Cộng hòa ông đã ‘sẵn sàng chiến đấu để chết vì Tổ quốc’.Ông thuật lại vào ngày 30/4 ông đang thực hiện nhiệm vụ đổ quân thì ‘ở dưới đất chiến đấu rất khốc liệt’. Vào lúc 11 giờ trưa, đổ quân xong, ông lái máy bay về sân bay Bình Thủy để tiếp nhiên liệu nhưng chưa kịp thì nghe Tổng thống Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng.
“Cảm giác rất là buồn,” ông kể, “Tôi nghĩ tôi là người quân nhân phục vụ không quân đã chiến đấu đến giờ phút cuối cùng bây giờ tương lai không biết về đâu.”
“Nếu tôi không nghĩ đến vợ con thì tôi đã tự sát,” ông Chớ nói và cho biết trước đó ông ‘thấy đất nước mình trước sau gì cũng mất’ sau khi Tổng thống Dương Văn Minh kêu gọi di tản chiến thuật và các sỹ quan được kêu gọi tử thủ đến giờ phút cuối cùng.
Ngày 30/4 là niềm đau chung của miền Nam và đối với gia đình tôi. Nhưng nếu thời gian có trở lại mà tôi biết rằng đi chiến đấu để mà ở tù thì tôi cũng chấp nhận vì tôi bảo vệ lý tưởng của mình.
“Vũ khí đạn dược mình không có thì làm sao chiến đấu được,” ông nói thêm và mô tả tâm trạng của người dân miền Nam khi đó là ‘hoang mang’ vì ‘không biết chế độ cộng sản như thế nào’.
Những ngày sau đó, ông Chớ ra trình diện rồi bị ở tù. Ông ở tù trong miền Nam một năm rồi sau đó bị chuyển ra Sơn La ở ngoài Bắc và đến năm 1979 khi quân Trung Quốc đánh qua thì ông bị chuyển về Thanh Hóa.
“Ở tù không được hưởng quy chế tù binh,” ông kể, “11, 12 giờ đêm bị kêu ra thẩm vấn.”
Theo lời ông mô tả thì khi được đưa ra miền Bắc ông thấy đời sống người dân ở đó ‘rất khổ sở’.
Còn gia đình ông chính quyền mới không cho ở Sài Gòn nữa mà bị bắt đi kinh tế mới ở Long Tân, Phước Tuy, và ‘cất nhà lá mà sống’. Sau khi ra tù vào năm 1982 ông về vùng kinh tế mới ở cùng gia đình.
“Tới giờ phút đó tài sản của tôi không còn gì nữa hết. Tôi về làm ruộng,” ông kể, “Nhưng cuối cùng cũng hết cơm gạo để ăn thì tôi vô rừng đi cưa lấy gỗ.”
Ông cũng thuật lại hai lần ông đi vượt biên bằng đường biển đều bằng ghe nhỏ. Lần thứ nhất ông bị tàu hải quân của chính quyền bắt lại và bị giam trong bốn tháng. Lần thứ hai vào năm 1985 thì ghe của ông đã may mắn gặp tàu ngầm Hoa Kỳ tiếp tế thực phẩm và cuối cùng đã đến được trại tỵ nạn ở Malaysia.
Lúc đó, ông cho biết những người ở trại tỵ nạn yêu cầu nhóm của ông viết thư về nhà khuyên người thân ‘đừng đi vượt biên nữa’ vì các nước trên thế giới đã giúp người tỵ nạn Việt Nam được 10 năm rồi.
“Tôi ra đi tìm sự sống trong cái chết,” ông nói, “Tàu nhỏ, xăng dầu không đủ, hải đồ, hải bàn không có và chỉ hy vọng gặp tàu buôn giúp chúng tôi thôi.”
“Ngày 30/4 là niềm đau chung của miền Nam và đối với gia đình tôi,” ông nói, “Nhưng nếu thời gian có trở lại mà tôi biết rằng đi chiến đấu để mà ở tù thì tôi cũng chấp nhận vì tôi bảo vệ lý tưởng của mình.”
“Tôi là người Việt Nam. Lúc nào tôi cũng muốn đất nước mình được thống nhất. Nhưng trong cái thế tôi là người lính Việt Nam Cộng hoà chiến đấu vì lý tưởng tự do mà lý tưởng không thực hiện được là nỗi đau lớn đối với tôi,” ông nói.
“Lúc nào tôi cũng mong đất nước Việt Nam được phồn thịnh, nhân dân Việt Nam được ấm no,” ông nói thêm, “Tương lai đất nước có cơ may nào đó bắt kịp láng giềng.”
Theo ông thì nếu Việt Nam Cộng hòa không sụp đổ thì bây giờ ‘không thua Đại Hàn đâu’.
Phạm Hòa, lính biệt kích
“Tôi gia nhập quân đội vào mùa hè đỏ lửa năm 1972. Đó là khoảng thời gian rất ngắn và đầy biến động trong cuộc đời tôi,” ông Hòa kể và cho biết đơn vị của ông không hề biết là đang được di tản khi nhận được lệnh lên tàu ra Phú Quốc vào ngày 29/4.
“Khi tàu ra đến hải phận quốc tế vào buổi trưa ngày 30/4 thì chúng tôi nghe qua radio ông Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng.”
“Khi đó trong phòng mấy ngàn người. Tất cả mọi người cùng òa khóc một lúc,” ông nói.
“Chúng tôi biết cộng sản thắng thì cuộc đổi đời sắp xảy ra nhưng tất cả đều sẽ trong bóng tối và không có phần có lợi cho chúng tôi,” ông nói thêm.
Theo lời ông thì tâm trạng của ông và những người được di tản ‘gần như là bấn loạn’.
“Đi ra nước ngoài không biết mình làm gì. Không biết ngôn ngữ. Không có người giúp đỡ. Ngay cả quốc gia mình cũng không còn. Ngay cả quốc tịch mình cũng không còn. Mất toàn diện.”
Ông cho biết trước đó đa số các sỹ quan trẻ như ông đều ‘không nghĩ miền Nam sẽ mất ngay cả khi tiếp tế của người Mỹ không còn’.
Khi được hỏi vì sao quân đội miền Nam thua miền Bắc, ông Hòa nói: “Ngày nay ai cũng biết đó là sự phủi tay của đồng minh. Bên kia có cộng sản Trung Quốc, Nga Xô, Tiệp Khắc, Đông Âu, Đông Đức – tất cả các nước cộng sản đi vào chiến trường Việt Nam đánh Mỹ thì khi Mỹ rút thì làm sao một mình Việt Nam Cộng hòa có thể đương đầu với khối cộng sản thế giới?”
Anh em bên quân lực Việt Nam Cộng hòa chúng tôi không có gì thù hận người chiến binh bộ đội. Họ cũng hy sinh như người miền Nam để tranh đấu cho Việt Nam sau này thôi.
“Anh bộ đội ấy biết trước anh sẽ chết nên viết thư về cho mẹ nhắn cho mẹ thế này thế kia và nhắn cô người yêu cùng làng,” ông kể, “Cho đến khoảng đời sau này tôi cũng không thể nào quên tâm tư bộ đội Bắc Việt.”
“Người miền Nam, miền Bắc chúng ta đều trả giá và trả giá rất là đắt. Thành thử đó là đau thương cho cả đất nước Việt Nam,” ông nói và cho biết nếu gặp lại bộ đội Bắc Việt thì ông ‘cũng không có lý do thù hận’ vì ‘người chiến sỹ chỉ làm tròn bổn phận của họ mà thôi’.
“Anh em bên quân lực Việt Nam Cộng hòa chúng tôi không có gì thù hận người chiến binh bộ đội,” ông nói, “Họ cũng hy sinh như người miền Nam để tranh đấu cho Việt Nam sau này thôi.”
Tuy nhiên theo lời ông Hòa thì nước Việt Nam hiện nay ‘không như Việt Nam Cộng hòa mong muốn mà cũng không như bộ đội miền Bắc mong muốn’.
Ông Hòa nói sau năm 1975 ông có dịp về Việt Nam một thời gian để trao đổi kỹ nghệ và theo ông nhận xét thì Việt Nam giờ đây ‘tất cả đời sống xã hội đều thua xa thế giới’.
“Đất nước Việt Nam tuổi trẻ có rất nhiều người giỏi. Nếu chính thể Việt Nam thay đổi thì trong tương lai Việt Nam sẽ khá hơn nhiều.”
Cuộc phỏng vấn của BBC Việt ngữ với cựu thiếu tá không quân Mai Văn Chớ và cựu lính biệt kích Phạm Hòa của quân đội Việt Nam Cộng hòa được thực hiện trong tháng Tư, 2015 tại Nam California
Một cựu lính biệt kích của Việt Nam Cộng hòa trước 1975 nói với BBC rằng sự phủi tay của đồng minh là lý do dẫn tới Sài Gòn sụp đổ.Ông Phạm Hòa là lính biệt kích gia nhập quân đội vào mùa hè đỏ lửa năm 1972."Đó là khoảng thời gian rất ngắn và đầy biến động trong cuộc đời tôi,” ông Hòa kể và cho biết đơn vị của ông không hề biết là đang được di tản khi nhận được lệnh lên tàu ra Phú Quốc vào ngày 29/4.Về biến cố 30/4, ông Hòa cho biết những người được di tản ‘gần như là bấn loạn’.“Đi ra nước ngoài không biết mình làm gì. Không biết ngôn ngữ. Không có người giúp đỡ. Ngay cả quốc gia mình cũng không còn. Ngay cả quốc tịch mình cũng không còn. Mất toàn diện.”Ông cho biết trước đó đa số các sỹ quan trẻ như ông đều ‘không nghĩ miền Nam sẽ mất ngay cả khi tiếp tế của người Mỹ không còn’.Khi được hỏi vì sao quân đội miền Nam thua miền Bắc, ông Hòa nói: “Ngày nay ai cũng biết đó là sự phủi tay của đồng minh. Bên kia có cộng sản Trung Quốc, Nga Xô, Tiệp Khắc, Đông Âu, Đông Đức – tất cả các nước cộng sản đi vào chiến trường Việt Nam đánh Mỹ thì khi Mỹ rút thì làm sao một mình Việt Nam Cộng hòa có thể đương đầu với khối cộng sản thế giới?”Khi được hỏi về kỷ niệm mà ông nhớ nhất thời còn chiến đấu, ông nói đó là khi ông đọc được lá thư của một người bộ đội Bắc Việt đã bỏ mạng sau khi chạm trán với đơn vị của ông vào năm 1974.“Anh bộ đội ấy biết trước anh sẽ chết nên viết thư về cho mẹ nhắn cho mẹ thế này thế kia và nhắn cô người yêu cùng làng,” ông kể, “Cho đến khoảng đời sau này tôi cũng không thể nào quên tâm tư bộ đội Bắc Việt.”“Người miền Nam, miền Bắc chúng ta đều trả giá và trả giá rất là đắt. Thành thử đó là đau thương cho cả đất nước Việt Nam,” ông nói và cho biết nếu gặp lại bộ đội Bắc Việt thì ông ‘cũng không có lý do thù hận’ vì ‘người chiến sỹ chỉ làm tròn bổn phận của họ mà thôi’.“Anh em bên quân lực Việt Nam Cộng hòa chúng tôi không có gì thù hận người chiến binh bộ đội,” ông nói, “Họ cũng hy sinh như người miền Nam để tranh đấu cho Việt Nam sau này thôi.”Tuy nhiên theo lời ông Hòa thì nước Việt Nam hiện nay ‘không như Việt Nam Cộng hòa mong muốn mà cũng không như bộ đội miền Bắc mong muốn’.
Posted by BBC Vietnamese on Friday, April 24, 2015
30/4 đến,là người VN,thì không ai quên được ngày đó,,đối với người miền nam VNCH ,là một đau buồn tủi hận, không thể quên, thương tiếc công lao bao năm xây dựng thương cho những người đã hy sinh nằm xuống,cho người còn lại.và sẽ mãi VN đen tối nếu trong tương lai không có sự thay đổi choVN,thì con cháu mình sẽ thiệt thòi như tình cảnh chúng ta hiện nay. như Hòa nói chúng ta không thua ,nhưng vì bạn của chúng ta đã phủi tay như là giao miền nam cho miền bắc, thật đau. biết bao người chết trong tù cải tạo biết bao người chết trên biển cả,bao gđ phải bỏ nhà cửa đi vào vùng kinh tế mới sau 75,còn trước 75 biết bao người con yêu quý của miền nam phải hy sinh...để bảo vệ lý tưởng VNCH, với miền bắc biết bao thanh niên hy sinh ..cho một chính nghĩa CS oan uổng cũng rất thương hại cho họ .chị nghĩ ..nếu còn được những gì có thể làm để đem lại cho VN hạnh phúc ,tự do, thì chúng ta cũng nên góp phần tranh đấu cho VN không còn chế độ cs,,như tâm tình của anh Chớ vàHòa, sẽ đem tất cả phục vụ tổ quốc ,nếu còn có thể phục vụ được..
ReplyDeleteDuc Anh Nguyen "nước Việt Nam hiện nay ‘không như Việt Nam Cộng hòa mong muốn mà cũng không như bộ đội miền Bắc mong muốn’." Câu này đúng quá.
ReplyDeleteNguyễn Thành Nam Hai chiến sĩ cũ của VNCH nói bằng cái tâm của họ và ho chỉ nói nên sự thật, quá thất vọng với các bạn dư luận viên...Không suy nghĩ hay không có đầu óc để suy nghĩ...chỉ cần nge nói đến người của VNCH phát biều là nhảy vào chửi loạn xạ..
ReplyDeleteHoang V Tan Những người cựu sỹ quan VNCH này lời lẽ rất khiêm nhường và nhân văn. Không như những kẻ tự cho mình là bảo vệ đất nước, bảo vệ chế độ thì luôn có những người ăn nói rất bậy bạ thô tục khi bình luận chỉ trích BBC và những người ủng hộ tự do, dân chủ, ủng hộ hòa giải dân tộc. Không hiểu những người đó có biết tư duy, nhận thức không nữa hay chỉ biết chửi bới một cách rất vô học.
ReplyDeletePhạm Văn Nam đọc mấy chuyện của các chú lính QLVNCH thấy họ thật anh hùng
ReplyDeleteDuc Anh Nguyen Mỗi bên người lính đều chiến đấu vì lý tưởng của họ. Phe thua cuộc cũng không phải xấu, và phe thắng cuộc cũng chỉ muốn tốt đẹp hơn cho Việt Nam. Bản thân bác ruột mình là bộ đội miền Bắc cũng hi sinh năm 1972 ở Quảng Trị, nhiều lúc ngẫm lại thấy cay cay cho số phận Việt Nam, bị ngoại bang lợi dụng máu thịt của dân tộc để thực hiện lợi ích của họ. Mong từng ngày Việt Nam thoát được sự lệ thuộc, quan hệ đối tác với các nước dựa trên bình đẳng, đôi bên cùng có lợi chứ không phải chiếu trên, chiếu dưới. Lịch sử Việt Nam cận đại toàn những điều xui xẻo bới những quyết sách sai lầm..
ReplyDeleteTiep Nguyen Ngay 30/4/1975 Chinh la ngay dau buon cua ngừoi csvn ,vì ca hai mien nam và Bac ,ngừoi Dan vn da bat dau hieu dau la Su that cua Cuoc chie'n giua hai mien nam và Bac vn : do' la mot Cuoc chie'n cho lien so và cho Chu nghia Mao trach dong.
ReplyDeleteQuach Eagle Ba em một người linh pháo binh trực thuộc thủy quân lục chiến của quân lực Việt Nam cộng hòa đóng tại Quân Đoàn 1. Sau cái ngày 30/4 ông xem như cuộc đời của ông đã chấm hết, từng là một người lính với ý chí luôn công hiến cho Quốc gia và xem cái chết rất nhẹ. sau ngày 30/4 ba em bị bắt đi tù cải tạo, khoảng thời gian này bản thân ông rất là sợ bị tra tấn sợ bị giết mà bản thân mình ko rõ đc lý do. nổi sợ đó đã mang theo ông cho đến khi đc ra tù trở về quê hương, có lần ba em kể lại nổi sợ khi đi tù cải tạo lơn hơn cả 1000 lần khi tham chiến trong hai trận chiến khốc liệt nhât Tết mậu thân 68 và mùa hè đỏ lửa 72. ông sợ là mình sẽ chết một cái nhục nhã khi trong tay mình ko có nổi một vũ khí, câu nói mà em luôn ghi nhớ của ông là thà hy sinh cho Tổ Quốc trên chiến trường còn hơn sông sung túc với giặc. kể đến đây lòng con lại thấy rưng nước mắt nhưng ngày tháng ông trở về với một vùng đất nghèo ở Huế, tinh thần ông ko còn thiết sống cứ chìm vào trong cơn rượu để cố quên đi nhưng ngày tháng vinh quang trc 30/04/75 , cuộc đời ông xem như không còn một động lực để tiếp tục sống. Ông đã từng ba lần vượt biên nhưng điều ko thành, bởi vậy chỉ tội cho những người lính Việt Nam cộng hòa ở lại và chung sống với chế độ mới. Những con người ko tiếc Xương máu mình cho Tố Quốc lại bị Đế Quốc Mỹ bở rơi và lãng quên trong cuộc chiến vô nghĩa hai miền nam bắc mà nói đúng hơn là cuộc chiến giữa khối Tư bản chủ nghĩa và khối Xã hội chủ nghĩa trên mảnh đất hình Chữ S, đã đem lại biết bao đau thương va mất mát. Bây giờ Ba em cũng không còn sống lâu nữa, chỉ sống những ngày tháng của cuối cuộc đời rồi điều mơ ước cuối cùng la trc khi chết sẽ đc một lần đến nước Mỹ để nhìn xem cuộc sống tự do phồn thịnh đó tại sao lại bỏ rơi ông, mà chắc sẽ ko thành hiện thực . sự suy sụp và cơ cực trong những ngày tháng gia đình em sống sau năm 30/4/75 em đã thắm nhuần vào trong cốt tủy của mình. chính vì những khó khăn đó nên bản thân em ko cho phép mình gục ngã mà phải lấy đó làm động lực cho bản thân mình để học tốt hơn có công việc tốt hơn. Với bao niên lứa cùng tuổi như em và trẻ hơn điều mong ước một đất nước hình chữ S ngày một giàu đẹp hơn phát triển hơn ko muốn có chiến tranh nổ ra nữa. những điều mơ ước đó có thật sự trở thành hiện thực hay ko còn phải tùy thuộc vào thế hệ mới (sau) của tầng lớp đang lãnh đạo Việt Nam hiện nay. Chỉ mong đất nước hình chữ S được xây dựng dựa trên quyền lợi tự do được sống, quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền đc bầu cử những cá nhân ưu tú để lãnh đạo đất nước, quyền đc tự do ngôn luận... của tất cả người dân Việt nam.
ReplyDeleteGiống Trai Báo trong nước cũng viết bài này. BBC và báo trong nước đều cắt bớt, cắt những phần không có lợi cho mình. Ghép lại thì được 1 bài hoàn chỉnh. Ai cũng tìm cái lợi cho mình. ha ha ha
ReplyDeleteGiống Trai Nói hay lắm, chiến tranh không bên nào thắng cả và thua cho cả Dân tộc Việt.
ReplyDeleteNhật Trần Mot si quan VNCH ma trong long luon nghi đen dat nuoc,mong nhung dieu tot dep se den voi vietnam thi do la mot dieu tot,chung to họ ko sống cho mjh.con dcsvn bay jo thi lai trái nguoc lai,nhung điều họ làm chi lam cho nhân dân thêm khổ.khi nao thi đat nuoc mới đổi thay va tiên bộ hon day???
ReplyDeleteTrả lời rất thông mình. Và sáng ngời chính khí của một sĩ quân biệt kích QLVNCH.
ReplyDeleteĐang khâm phục lòng công chính và thẳng thắng.
Không hận thù. Mới xây dưng được đất nước.
Còn thù hận sẽ làm cho dân tộc điêu lính thêm mà thôi.
Vũ Cường Toàn tôi sinh ra trong thời bình, ko biết chế độ vnch ra sao nhưng cái xã hội bây giờ chẳng bình yên chút nào, cha tôi là 1 người lính cụ Hồ, đã từng sống và chiến đấu cho lý tưởng giải phóng dân tộc, cũng như lý tưởng của 1 người lính vnch nhưng cái điều mà cha tôi muốn về 1 đất nước lý tưởng lại bị những kẻ cai trị sinh sau đẻ muộn làm ông mất niềm tin, ông nâng niu cái huy hiệu 40 năm tuổi đảng nhưng ông căm ghét cái chế độ hiện tại vì quá bất công . . .
ReplyDeleteLong Nguyen Ông tôi đảng viên tập kết,bố tôi bỏ đảng.Họ đã sợ cs quá rồi,tôi chạy cs mất dép.
ReplyDeleteKevin Tran Đầy ng bộ đội có gia đình ng thân trong miền Nam. Cứ nghe là miền Nam nghèo,bị áp bức nên tham gia bộ đội để giải phóng cho gia đình. Nào ngờ vào miền Nam rồi thì nhìn gia đình trong này nhà cao cửa rộng mà gia đình ko có ai. Ngồi gục xuống đất với những món quà như chiếu,mùng,giỏ...từ miền Bắc được coi là thứ quí giá để định tặng cho người thân. Nghe mấy câu chuyện của mấy ng đó đúng là số đời. Tội nghiệp họ.
ReplyDeleteBảy Mươi Chín Cân Thích nhất câu cuối...hàng triệu người Việt Nam! Chết không vì gì cả!
ReplyDeleteCao Thanh Huyền Mình xin mạn phép hỏi câu này được không? Thứ lỗi cho sự nông cạn của mình. Tại sao khi bộ đội miền Bắc vào giải phóng miền Nam, dân mình lại sợ và chạy trốn vượt biên đi nước ngoài hết vậy?:((
ReplyDeletevan Dubin Sỹ quan trẻ có cái đầu của 1 nhà thông thái.
ReplyDeleteLike · Reply · 11 · Yesterday at 6:20pm
Viet Phong người Việt nam đã thua và kẻ thắng chính là gã Mao 'hán cẩu' !
ReplyDeleteXuân Trường Cảm xúc, tư tưởng, suy nghĩ của một người lính bình thường nhưng vượt xa nhưng sáo rỗng của quan chức VN hiện tại.
ReplyDeleteTrung Trick Bác nói chuẩn...đã là dân thì không phân biệt miền nam với miền bắc,đất nước có hưng thịnh hay suy toàn là do chế độ mà thôi
ReplyDeleteLike · Reply · 4 · Yesterday at 8:30pm
Nguyen Duc Minh Ôi, quá chuẩn, kết câu cuối
Ngô Phong chú nói chính xác ! dù con là một thằng gốc cộng sản chính thống !!!
ReplyDeleteJohnny Tran Dung Thiet la Nguoi an hoc noi chuyen rat hay
ReplyDeleteNguyen Phuc Quốc tang miền Nam. Sau 40 năm: kinh tế lạc hậu, dân nghèo thêm nghèo, phí cao, thuế nặng. Đứng chót Asean. Chẳng được gì
ReplyDeletehanh Quang Nguyen Trung cộng nó đã chiếm đảo HOÀNG SA VÀ TRƯỜNG SA của Việt Nam, nó đang xây dựng các căn cứ quân sự và chuẩn bị đánh chiếm đất nước Việt Nam ngay trước mắt kia kìa mà không lo đối phó, mà còn ở đó lo tranh luận chuyện tào lao. Mất Nước đến nơi mà không biết sợ, ở đó cứ lo đòi làm vua thiên hạ.
ReplyDeleteBanh Bao Huynh a nầy nc còn hay hơn TT Nguyen tấn dũng dúng là có khác 1 người trong núi 1 người trong trường!!
ReplyDeleteLe Nguyen Khi còn sống ba tôi, một bộ đội Bắc Việt, cũng từng nói như ông với một người lính của bên chiến tuyến: Phàm là thắng lính, may thì sống xót, ai cũng phải bảo vệ cái lý tưởng của mình, khi chiến tranh kết thúc, tôi với ông cũng là những thằng đàn ông. Tôi một ly, anh một ly, chả việc gì quan tâm thứ đã xảy ra...."
ReplyDeleteQuang Vo Ông tôi liệt sỹ chống Pháp, ba tôi chống Mỹ có huân chương kháng chiến hạng nhất, tôi chống cộng.
ReplyDeleteHuy Roãn Qlvnch thich
ReplyDeleteVăn Hưng Cuộc chiến VIệt Nam phải nói là cuộc chiến của cả thế giới là nơi thử nghiệm tất cả vũ khí giết ngưới dã man nhất trừ bom nguyên tử, hạt nhân... câu hỏi mà đến nay vẫn chưa có câu trả lời là tại sao đất nước Việt Nam lại bị kéo vào cuộc chiến tàn khốc này như vậy. Hàng triệu người đã bị thiệt mạng vì những lý tưởng của cả hai miền Nam, Bắc.Ôi chiến tranh ! Thật là chán ghét !
ReplyDeleteKim Li Bac ...nước Việt Nam hiện nay ‘không như Việt Nam Cộng hòa mong muốn mà cũng không như bộ đội miền Bắc mong muốn’... Thấy thật buồn.
ReplyDeleteKim Li Bac ...nước Việt Nam hiện nay ‘không như Việt Nam Cộng hòa mong muốn mà cũng không như bộ đội miền Bắc mong muốn’... Thấy thật buồn.
ReplyDeleteThachdang Son Một người lính Biệt kích mà trong tim có tình người, tình đất nước, tình nhân loại, còn trái tim của khuôn mặt chính nhân tại Hà nội ???là một cái két sắt đang nhồm nhoàm nhét cho đầy đô la nhuốm máu nhân dân,,,
ReplyDeleteTâm Nguyễn chú này dùng từ hay quá "bộ đội Bắc Việt" ! mấy bạn dlv nên học hỏi nè..... nghĩ tay cmt chút xíu đi
ReplyDeleteAndrew Do Tuyệt vời. Chỉ vậy thôi ko màu mè ko phô trương nhưng nhân bản
ReplyDeleteDuong Chuong 1triêu nguờj vu 90triêu ngườj buồn.
ReplyDeleteVuong Thi Phuong Thao Hay quá!!!
ReplyDeleteLike · Reply · Yesterday at 8:03pm
Anh Tuan Nguyen Tôi kg là gì hết . tôi rất LOVE VNCH ai lo cho dân tui yêu
ReplyDeleteNghi Vinh Tôi suy nghĩ đúng vnch chết mà chưa chôn. Còn csbv chôn mà chưa chết.
ReplyDeleteMinh Gấu Ông nói đúng với thực tại lắm luôn. Trong lòng đâu có thống nhất.
ReplyDeleteTr Khánh '"Tuy nhiên theo lời ông Hòa thì nước Việt Nam hiện nay ‘không như Việt Nam Cộng hòa mong muốn mà cũng không như bộ đội miền Bắc mong muốn"..........That right !
ReplyDeleteBe Xoai Toi nho nam 75 toi moi 9 tuoi ngay do khi MN bi mat vao tay Cs may ong ba bac nguoi Mien Bac song cung xom voi toi khoc that nhieu! Ho vua khoc vua noi : chung toi so Cong San di cu vao Nam gio Cs lai vao Nam chung toi biet di dau?!'toi con qua nho ko hieu gi!!! Gio sau 40 nam ngay M N bi mat toi moi tham thia va thau hieu loi tam su cua cac bac hoi 75!!!!!
ReplyDeleteHoang Tran Sĩ quan CH nói chuyen có khác họ ko một tiếng thằng này thăng kia
ReplyDeleteKhoa Van Ông Hoà ơi ... Cuộc nồi da sáo thịt huyện đệ tương tàn nó phải như vậy mới chấm dứt
ReplyDeleteChả ai thắng cuộc và thía cuộc cả
Đây là nỗi đau của dân tộc
MH Tran Hien nguyen I like you
ReplyDeleteThuy Levinh TL 1/90 rất chính xác - Anh xứng đáng đứng dưới lá cờ anh yêu...Cảm ơn anh.
ReplyDeleteNgoc Su Tóm lại có cuộc sống ngày hôm nay mọi người đang sống đó la nhờ những con người MN,MB đã hy sinh.Họ hy sinh không cho riêng ai mà là cho cái dân tộc này
ReplyDeleteKim Duan câu cuối cùng của ông này rất hay!
ReplyDeleteMinh VO Những suy nghĩ của cựu lính biệt kích ấy là mẫu số chung tư duy của các chiến sĩ chế độ VNCH .
ReplyDeleteQuy Gia Công Tâm ông ây đả noi tậng đái long.. Em thich câu Ko co hận thu gi giua ông ây va bô đoi Bắc Việt..( họ đều là nhửng người Lính)
ReplyDeleteThi Hong Van Hoang Cau noi cuoi cung dung qua !
ReplyDeleteKimmy Ha Toi thay mac cuoi cau noi cua Chu nay ( chết chua chon , chon roi ma chua chết ).
ReplyDeleteThanh Nguyen Huu Hay quá! đúng tâm trạng của Người Dân..
ReplyDeleteHoàng Mát Miên Bāc hay Miên Nam là môt mà thôi.Rât cãm xúc.
ReplyDeleteViệt An Càng lớn mới hiểu được rằng máu của hàng triểu người đổ xuống. Máu đổ thành sông, xương chất thành núi chỉ vì nhóm quyền lực ở trên tuyên truyền lý tưởng cộng sản hư vô !
ReplyDeleteSang Ha Hay, hay quá chú Hòa ƠI !
ReplyDeleteHưng Trần Trung "Đã là người lính thì phải Tuyệt đói chấp hành & thi hành nhiệm vụ đc giao!!
ReplyDeleteNgười lính VNCH,,VNDCCH!! Đều chiến đấu vì Một cn Việt Nam sau này ,người thắng kẻ thua chả có lí do j để hận thù!!! Tôi trân trọng A !
Tran Bao Dinh Chị Tư ông này nói hay
ReplyDeleteDe Cassay Lê Uyên Lan Hương An Trần Thị Trường Phan Thị Diễm Huỳnh ... kết bài thật xúc tích
ReplyDeleteLucky Guy Mình là người ngoài bắc.mình thích ý kiến của bác này.xã hội việt nam đúng là không như những người đời trước mong muốn.cũng thật tiếc cho sai gon ngày xưa.có người cứ bảo ăn bám mĩ nhưng thật sự ngta mang văn minh tiên tiến đến thì ng việt nam mới có thể học hỏi dc.bi h tre con lớn lên đã bị nhồi sọ rùi.chỉ mong việt nam có 1 sự thay đổi lớn.để người nam ko còn gọi người bắc là dân bắc kỳ và ngược lại.
ReplyDeleteLike · Reply · 23 hrs
Ha Nguyen càng nghe càng lọt lỗ tai Quynh Nhu Ngọc Đỗ
ReplyDeleteDe Cassay Lê Uyên Lan Hương An Trần Thị Trường Phan Thị Diễm Huỳnh ... kết bài thật xúc tích
ReplyDeleteNam Nguyen That vong ve cong san
ReplyDeleteNguyễn Đức Huy Nguyen Tại sao không nhìn vào mặt tích cực của người ta
ReplyDeleteHưng Trần Trung "Đã là người lính thì phải Tuyệt đói chấp hành & thi hành nhiệm vụ đc giao!!
ReplyDeleteNgười lính VNCH,,VNDCCH!! Đều chiến đấu vì Một cn Việt Nam sau này ,người thắng kẻ thua chả có lí do j để hận thù!!! Tôi trân trọng A !
Sang Ha Hay, hay quá chú Hòa ƠI !
ReplyDeleteLa Vằn Oằn Tà Có đoạn 40 năm rồi ông vẫn tin yêu cờ vàng. Giờ 40 năm rồi mấy ai tin yêu cờ đỏ. Mấy ngày lễ mình treo lên cho có đễ khỏi lạc loài với xã hội. Đã mấy năm nay tui coi cờ đỏ như 1 tấm vãi bình thường
ReplyDeleteHoàng Mát Miên Bāc hay Miên Nam là môt mà thôi.Rât cãm xúc.
ReplyDeleteĐã lâu bặt tin nhau, nhưng vẫn không thể nào quên những tình cảm mà AE 10 B 72 mình đã trao cho nhau từ năm 1972 đến tận bây giờ dù nghìn trùng xa cách. Mình chỉ nhìn thấy nhau qua Facebook hay trang web...Không biết thực sự ngày nào là ngày sinh nhật của A, nhưng có lẽ cứ chúc mừng sinh nhật A vào 30/4...
ReplyDeleteMới đây qua trang mạng BBC, cuộc phỏng vấn của BBC "Sỹ quan VNCH: Mong đất nước khá hơn"
A đã nói rất khéo về tâm tư tình càm của AE 10B hay nói chung của các sỹ quan trẻ VNCH. Nghe A trả lời tôi rất xúc động và nghẹn ngào trong tâm tư:
- Chắc A cũng xúc động nên làm mọi người cùng xúc động lắng đọng tâm tư, bày tỏ nỗi niềm mà không ai không hiểu ngay cả "bên thắng cuôc", chẳng qua chỉ có triệu người vui mà tới 89.999.999 người khác buồn - cái này không diễn tả trên trang web
- Cái hay ở chỗ A trả lơi: Mong muốn ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM có sự thay đổi để sự hy sinh xương máu của tiền nhân, của hai phía không phí bỏ
- Cái hay nữa A nêu bật được tinh thần nhân bản của thể chế VNCH và mong muốn cái tinh thần ấy được thể hiện qua so sánh giữa sự sụp đổ của các chế độ khác như Tây và Đông Đưc...dù đã muộn mằn bằng những con số quá thực tế.
- Hoan hô A đại diện cho 10 B nhưng không phát biểu qua truyền thông là cái hay nữa của A, để tránh cho AE bên này có thể .....
- Phải là "tên biệt kính" để bắn trúng từng viên đạn đi vào tim đen của giới cq còn mê muội. Mong sẽ khá hơn.
Chân thành gởi lời chúc tốt đẹp và hạnh phúc nhất đến A và gia đình. Tất cả đều bình an.
Đây mới là người có tìm người và đầu óc người .nhận chân được giá trị của một bài nói chuyện trên đài BBC.
DeleteCâu chuyên và trả lời của PH đã đánh động lương tâm của hãng trăm, và hàng ngàn người trẻ trong nước. .Qua đó mà thay đổi cách nhìn của hãng triệu người dân trong nước giúp đánh giá tính Nhân Bản của quân đội VNCH..
ReplyDeleteAi cũng khen LINH và SQ của QLVNCH luôn thể hiện lòng bao đựng . quản đại và tính nhân nghĩa thắng bạo tàn.
Thế mà thằng điên khùng nào lại ngủ ngơ không hiểu được sức mạnh của một câu nói thắng vạn quân. CỨ ngu si rồ dại , điên tiết nói càng. Lên Web. Để lắng nghe sự ngợi khen của hãng vạn người dân trong nước. Họ đã nghiêng về chính nghĩa VNCH nhiều hơn trước đây. Và tôn vịnh tỉnh thần người lính VNCH thì đủ biết một vài câu nói có chính khí đã tạo sức mạnh chuyển biến lòng người ra sao.
LÃO TIÊU PHU.
g Bữa giờ đọc trong đây thấy có nhiều bạn bảo là không nên bới móc lịch sử cái gì qua thì cho qua luôn đi. Sao các bạn lại gọi là bới móc nhỉ, theo tôi ghĩ đây chẳng có j là bới móc, là chia rẽ dân tộc cả, bởi lẽ lịch sử cần phải trả về đúng vị trí của nó lịch sử là nơi ghi chép sự thật không phải sự dối trá, không lẽ các bạn muốn con cháu chúng ta sau này học những điều dối trá rồi tin đó là sự thật ah. Một quốc gia sợ sự thật ko dám đối diện với sự thật chỉ quen với dối trá thì sẽ ko bao h phát triển được và tụt hậu là điều đương nhiên. Rồi nhiều bạn bảo là gây thù hằn, chia rẽ dân tộc thì theo quan điểm của em thì chính nhà nước chúng ta đang gây chia rẽ dân tộc, bởi theo em thì người dân trong nước thời nay chẳng ai căm ghét Mỹ hay những người Việt của chế độ cũ cả và người Việt chế độ cũ cũng vậy, người Việt trong nước đi Mỹ du lịch có bao h bị người Việt chế độ cũ gây khó khăn hay kì thị j ko. Theo e thấy thì nhà nước ta thật sự chưa bao giờ quan tâm, xem trọng vấn đề hoà hợp hoà giả dân tộc cả. Bởi chiến tranh đã đi qua 40 năm mà cứ đến 30/4 là Tivi lại gọi họ là "ngụy quân ngụy quyền, tay sai Mỹ rồi bù nhìn bán nước... " thử hỏi cứ như vậy thì bao h hận thù dân tộc mới được hoá giải. Hoà giải ở đây theo e nghĩ ko phải là hoà giải giữa người Việt với nhau bởi người Việt của 2 chế độ thật sự là hơn 90% họ chẳng căm thù hay ghét bỏ j nhau cả, mà hoà giải ở đây là sự hoà giải giữa ĐCS VN với người Việt của chế độ VNCH thôi. Mong 1 ngày đất nước sẽ ổn định, 2 lá cờ sẽ hoà làm 1
ReplyDeleteCao Thanh Huyền Mình xin mạn phép hỏi câu này được không? Thứ lỗi cho sự nông cạn của mình. Tại sao khi bộ đội miền Bắc vào giải phóng miền Nam, dân mình lại sợ và chạy trốn vượt biên đi nước ngoài hết vậy?:((
ReplyDeleteBảy Mươi Chín Cân Thích nhất câu cuối...hàng triệu người Việt Nam! Chết không vì gì cả!
ReplyDeleteKevin Tran Đầy ng bộ đội có gia đình ng thân trong miền Nam. Cứ nghe là miền Nam nghèo,bị áp bức nên tham gia bộ đội để giải phóng cho gia đình. Nào ngờ vào miền Nam rồi thì nhìn gia đình trong này nhà cao cửa rộng mà gia đình ko có ai. Ngồi gục xuống đất với những món quà như chiếu,mùng,giỏ...từ miền Bắc được coi là thứ quí giá để định tặng cho người thân. Nghe mấy câu chuyện của mấy ng đó đúng là số đời. Tội nghiệp họ.
ReplyDeleteThang Manh toát lên một hình ảnh người Quốc Gia là họ không có sự thù hằn
ReplyDelete30/4 đến,là người VN,thì không ai quên được ngày đó,,đối với người miền nam VNCH ,là một đau buồn tủi hận, không thể quên, thương tiếc công lao bao năm xây dựng thương cho những người đã hy sinh nằm xuống,cho người còn lại.và sẽ mãi VN đen tối nếu trong tương lai không có sự thay đổi choVN,thì con cháu mình sẽ thiệt thòi như tình cảnh chúng ta hiện nay. như Hòa nói chúng ta không thua ,nhưng vì bạn của chúng ta đã phủi tay như là giao miền nam cho miền bắc, thật đau. biết bao người chết trong tù cải tạo biết bao người chết trên biển cả,bao gđ phải bỏ nhà cửa đi vào vùng kinh tế mới sau 75,còn trước 75 biết bao người con yêu quý của miền nam phải hy sinh...để bảo vệ lý tưởng VNCH, với miền bắc biết bao thanh niên hy sinh ..cho một chính nghĩa CS oan uổng cũng rất thương hại cho họ .chị nghĩ ..nếu còn được những gì có thể làm để đem lại cho VN hạnh phúc ,tự do, thì chúng ta cũng nên góp phần tranh đấu cho VN không còn chế độ cs,,như tâm tình của anh Chớ vàHòa, sẽ đem tất cả phục vụ tổ quốc ,nếu còn có thể phục vụ được..
ReplyDeleteHòa, chị nghĩ rằng, chắc Hòa cũng không nghĩ rằng ,sau cuộc phỏng vấn của đài bbc. của Hòa, mà có một số anh em không đồng ý,những ý nói của Hòa, theo chị nghĩ rằng ,với nổi đau mất nước 30/4/75. là mất tất cả,một nỗi đau mà những người miền nam phải chịu,nổi đau của người đả chết cho quê hương mà chưa được thấy quê hương thanh bình,nổi đau của những anh em cán chính phải lao tủ chết trong hành hạ thể xác tinh thần,sự chết chóc trên biển khơi khi phải liều chết đi tìm tự do. và một nổi đau dằn vặt của những anh em quân nhân, bao năm chiến đấu, giờ phải tha phương, một nổi đau có thể không bao giờ quên, vẫn còn căm thù cs,và chắc khó mà tha thứ hòa giải, mà phải nói trên cách danh dự một khi tất cả phải trả lại cho miền nam,VNCH bằng những gì chúng ta mong muốn. trong họ chưa vơi nổi đau mối căm thù đang dâng cao trong họ. vì thế khi Hòa nói đến những lời có vẻ khiêm nhường một chút thì họ nghĩ đến không hay với cái ý của mình. chị mong rằng H bình tỉnh, rồi thời gian họ sẽ hiểu ...mình không phải là người như họ nghĩ ... chị nghĩ rằng... tất cả những lời nói việc làm của chúng ta không thuận hòa với nhau ,cũng như một viên gạch trên tường đổ xuống cho cs có con đường dể dàng tiến lên.. Hòa hãy bình tỉnh ...chị nghĩ răng nhiệm vụ,trách nhiêm, danh dự đang rất cao trong họ cũng như trong mọi người VNCH chúng ta, trong họ còn mãi nỗi đau. vì thế họ mong muốn tất cả phải được lấy lại tât cả trong danh dự..cầu mong đất nước quê hương mau đổi mới ,để mọi người hanh phúc ,không còn hận thù để xay dựng quê hương, lấy lại danh dự cho người nằm xuống cho người còn sống vì 40 năm đã quá đủ. HÒA bình tỉnh và an vui, đừng buồn. hãy cầu nguyện giữ lòng thanh thản, quên giân hờn ,tất cả cũng vì VNCH muôn năm. chúc Hòa bình an...
ReplyDelete